Điền ngắm nhìn ngực nàng một chút rồi lại bảo:
– Để bố ngồi ở đằng sau, như thế tiện với đỡ ngại cho con hơn…
– À… vâng…
Nếu bố chồng ở phía sau thì sẽ không phải đối mặt nhau nữa, đúng là đỡ thẹn thùng. Như lời gã nói thì phải làm liên tục bệnh này mới nhanh khỏi, vậy là từ sáng đến chiều thôi mà Thủy đã để bố chồng ôm ấp bóp nắn đến cả chục lần.
Làm nhiều sẽ thành quen, càng làm nhiều sẽ càng bớt ngại ngùng. Loan nhíu mày nhìn chồng nói:
– Lúc nào cần vợ mới ngon ngọt… sao không cứng rắn như lúc bênh con dâu ấy…
Điền tủm tỉm cười như không bị ảnh hưởng bởi mấy lời nói của vợ, tay gã nhanh chóng lột bỏ cái váy ngủ trên người nàng, cái quần lót ren cũng bị cởi phăng vứt xuống sàn. Lúc nàng mới sinh bà còn về nhà buổi trưa,địt nhau thi thoảng cũng nghỉ nửa buổi để chăm sóc cháu và con dâu.